
- Written by: Kim Loan
Từ đó tôi mới biết mình là một “bà mai” vô duyên!!

- Written by: Biển Cát
Anh đã không đoái hoài đến con, thì chị sẽ tự lo cho chúng.

- Written by: Kim Loan
Ai nói tôi thời buổi này còn đọc sách kiểu quê mùa, cổ lỗ sĩ, tôi chịu!


- Written by: Hoài Như
Giò sống thả vào nước sôi, khi chín nổi lên màu trắng ngần – nên gọi là “mọc”.

- Written by: Trần Trung Đạo
Tôi sẽ không bao giờ quên được những tháng ngày đầu tiên của tôi trên đất Mỹ.

- Written by: Đào Văn Bình
Tiếng Việt suy đồi và có nguy cơ tuyệt chủng ?

- Written by: Kim Loan
''Khi nào Trump thắng chị nhớ phone liền cho em, khuya cỡ nào em cũng đợi chị phone báo tin thì em mới ngủ ngon được.''


- Written by: Huy Phương
Chúng ta vẫn thường than vãn “ngày vui qua mau!”

- Written by: SaigonEcho sưu tầm
Đúng là tôi chưa từng nghĩ đến việc hỏi anh thích ăn món gì.

- Written by: Nguyễn Thị Hải Hà
Thơ thì mỏng như suối đời mộng ảo.
Tình thì buồn như tất cả chia ly.

- Written by: Nguyễn Ý Đức
Y giới thường được huấn luyện để cứu chữa bệnh nhân và kéo dài sự sống

- Written by: Nguyễn Thị Thanh Dương
Bà Mậu đã từng cảm thấy mình xa lạ và vô dụng khi đến nhà con trai mình.

- Written by: Phạm Thành Châu
Không phải thấy mặt vợ, không phải nghe vợ nói và nhất là không phải ăn các món vợ nấu.

- Written by: Bác sĩ Nguyễn Ý Ðức(Đặc San Lâm Viên)
Lão chấp nhận và chỉ mong sao được ra đi bình an, thanh thản...

- Written by: Đạm Yên Tự
“Cuộc đời nhà giáo không có gì vui bằng đào tạo được những thế hệ học sinh có cả tài và đức”.

- Written by: Trần Mộng Tú
Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.


- Written by: Huy Phương
Cell phone là vật tri kỷ, gần gũi nhất với mọi người.